NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT MUỘN MÀNG….

Bực mình vì hành “Trộm cắp tài sản” của bị cáo. Tuy nhiên trước phiên toà ít phút tôi đã thay đổi quyết định của mình đó là không thẩm vấn theo hướng làm tăng nặng hình phạt cho bị cáo. Ngược lại tôi còn xin rút quyết định tăng nặng hình phạt cho bị cáo.

Tại sao lại có chuyện như vậy ? Tại vì ông không còn cương còng như trước nữa và cũng tại vì hôm nay tôi thấy ông vẫn còn chút lương tri sót lại, đó là biết nghĩ cho người khác, cho con mình!

Ông đã khóc … khóc rất lớn tại phiên toà … khi nghĩ đến vì mình mà con của mình không được kết nạp Đảng… vì mình mà con mình bị ảnh hưởng.

Là người đàn ông có tuổi, đáng lẽ ông phải nghĩ cho chín chắn vì không còn thời gian, cơ hội để khắc phục lỗi, nếu mình vi phạm pháp luật. Tuy nhiên sự lanh lợi, hoạt ngôn ở đời thường, sự tự tin thái quá, cố chấp và sự đối đầu với các luật sư đã dẫn đến hậu quả ông phải hầu toà và phải trả giá !

Trước đây và hôm nay tôi vẫn nhắc lại cho ông (bị cáo) nhớ là tôi đã gọi điện cho ông, giá như ông nghe tôi thì đâu đến cơ sự này? Sự thành khẩn, ăn năn xin lỗi thân chủ của luật sư hôm nay đã giúp ông thoát/ giảm đi đc phần nào hình phạt mà nếu còn cương còng ông sẽ phải gánh chịu.

Tại phiên toà ông đã nghe, chấp nhận tất cả các đề nghị của luật sư (mặc dù tôi là luật sư đối tụng) không phải là luật sư bào chữa cho ông. Tôi đã giúp ông trong vụ án này vì lẽ đó và đương nhiên thân chủ của tôi cũng được lợi và cũng hài lòng về sự cư xử hợp tình, hợp lý, hiệu quả của luật sư mà mình nhờ…

Vài phút trải lòng, nếu có đọc được bài viết này mong ông không để bụng.